春风
作者:宋朝·戴表元 ┋ 阅读:3710
春(chūn )风(fēng )吹(chuī )愁(chóu )端(duān ),散(sàn )漫(màn )不(bú )可(kě )收(shōu )。
不(bú )如(rú )古(gǔ )溪(xī )水(shuǐ ),祗(zhī )望(wàng )乡(xiāng )江(jiāng )流(liú )。
新(xīn )花(huā )红(hóng )烁(shuò )烁(shuò ),旧(jiù )花(huā )满(mǎn )山(shān )白(bái )。
昔(xī )日(rì )金(jīn )张(zhāng )门(mén ),狼(láng )藉(jiè )余(yú )废(fèi )宅(zhái )。
回(huí )头(tóu )语(yǔ )春(chūn )风(fēng )。莫(mò )向(xiàng )新(xīn )花(huā )丛(cóng ),
我(wǒ )见(jiàn )朱(zhū )颜(yán )人(rén ),多(duō )金(jīn )亦(yì )成(chéng )翁(wēng )。
多(duō )金(jīn )不(bú )足(zú )惜(xī ),丹(dān )砂(shā )亦(yì )无(wú )益(yì )。
更(gèng )种(zhǒng )明(míng )年(nián )花(huā ),春(chūn )风(fēng )多(duō )相(xiàng )识(shí )。
免费个人与家庭在线简易记帐本>>>
●春风(宋朝·戴表元)原文
○前一篇:春愁曲次刘正仲韵(宋朝·戴表元)拼音版
○后一篇:春日城南闻禽鸟声喧甚为赋二十二韵(宋朝·戴表元)拼音版
©2015-2020 ok8.org 文学库