作者:宋朝·杨万里 ┋ 阅读:3369
细雨澹无质,安得更有声。
如何却作泥,亦能妨晨征。
宿昔忽过暄,心知非坚晴。
何须暄晴极,然後寒雨生。
寒暄使人觉,妙物亦何曾。
翦翦自神妙,无乃与物矜。
造物本非作,观者或强名。
老夫近稍聋,此事无暇听。
平生感秋至,此意今已平。
独念老病身,颇不耐夙兴。
何时归故园,宴眠闭柴荆。
鸣鸡亦不留,好梦无吾惊。
他年忆此诗,惘如宿酒醒。
思归已可喜,而况真归耕。
免费个人与家庭在线简易记帐本>>>
●秋雨蚤作有叹(宋朝·杨万里)原文
○前一篇:秋雨叹十解(宋朝·杨万里)拼音版
○后一篇:秋月(宋朝·杨万里)拼音版