作者:宋朝·苏轼 ┋ 阅读:3802
春风岭上淮南村,昔年梅花曾断魂。
岂知流落复相见,蛮风蜑雨愁黄昏。
长条半落荔支浦,卧树独秀桄榔园。
岂惟幽光留夜色,直恐冷艳排冬温。松风亭下荆棘里,
两株玉蕊明朝暾。海南仙云娇堕砌,
月下缟衣来扣门。酒醒梦觉起绕树,
妙意有在终无言。先生独饮勿叹息,
幸有落月窥清樽。
免费个人与家庭在线简易记帐本>>>
●十一月二十六日,松风亭下,梅花盛开(宋朝·苏轼)原文
○前一篇:十二月十四日,夜,微雪,明日早,往南溪小酌,至晚(宋朝·苏轼)拼音版
○后一篇:十一月九日,夜梦与人论神仙道术,因作一诗八句。既觉,颇记其语(宋朝·苏轼)拼音版