顷年杨康功使高丽,还,奏乞立海神庙於板桥。仆嫌其地湫隘,移书

作者:宋朝·苏轼 ┋ 阅读:6694

退(tuì )(zhī )(xiān )(rén )()(yóu )()()()(wén )

(tán )(xiào )(chū )()(wěi )()()(nán )(hǎi )(shén )

(qǐng )(zhě )(sān )(hán )使(shǐ )()(wéi )(jiāo )(è )(tūn )

(guī )(lái )(zhù )()()(yào )使(shǐ )(bǎi )(jiǎ )(bēn )

()()(qiān )()(miào )(xià )(shù )()(kōng )(qún )

()(shū )(jìng )()(cóng )(xìn )(fēi )(lěi )(luò )(rén )

(gōng )()(wéi )(quán )(quán )()()(kōng )(zhōng )(yún )

(zuò )(shī )(sòng )()(měi )()()()(jiàn )(hén )

()(jīn )()(kuò )(náng )(xiàng )(zài )(liù )()(kūn )

免费个人与家庭在线简易记帐本>>>

●顷年杨康功使高丽,还,奏乞立海神庙於板桥。仆嫌其地湫隘,移书(宋朝·苏轼)原文

○前一篇:清远舟中寄耘老(宋朝·苏轼)拼音版

○后一篇:庆源宣义王丈,以累举得官,为洪雅主簿,雅州户掾。遇吏民如家人(宋朝·苏轼)拼音版

©2015-2020 ok8.org 文学库