刘侍御朝命许停官归侍
作者:唐朝·皇甫冉 ┋ 阅读:6548
孟(mèng )孙(sūn )唯(wéi )问(wèn )孝(xiào ),莱(lái )子(zǐ )复(fù )辞(cí )官(guān )。幸(xìng )遂(suí )温(wēn )凊(qìng )愿(yuàn ),其(qí )甘(gān )稼(jià )穑(sè )难(nán )。
采(cǎi )芝(zhī )供(gòng )上(shàng )药(yào ),拾(shí )槿(jǐn )奉(fèng )晨(chén )餐(cān )。栋(dòng )里(lǐ )云(yún )藏(cáng )雨(yǔ ),山(shān )中(zhōng )暑(shǔ )带(dài )寒(hán )。
非(fēi )时(shí )应(yīng )有(yǒu )笋(sǔn ),闲(xián )地(dì )尽(jìn )生(shēng )兰(lán )。赐(cì )告(gào )承(chéng )优(yōu )诏(zhào ),长(zhǎng )筵(yàn )永(yǒng )日(rì )欢(huān )。
免费个人与家庭在线简易记帐本>>>
●刘侍御朝命许停官归侍(唐朝·皇甫冉)原文
○前一篇:问李二司直所居云山(唐朝·皇甫冉)拼音版
○后一篇:送陆鸿渐赴越(唐朝·皇甫冉)拼音版
©2015-2020 ok8.org 文学库