作者:宋朝·唐士耻 ┋ 阅读:3298
时贤明鉴裁,鉴裁信奇欤。
识此希世宝,谓其僧区区。
未冠已溢声,贤书上宸庭。
不一而止足,竟压四海英。
直入九华招隐遁,化工尤物殊不吝。
文章光焰胜燃犀,远至牛渚{左火右属}无尽。
归来纪事满缣帛,却屑米盐繁密讯。
天公终不屈大器,称表直上几昼晋。
倚伏之机真叵测,庖丁全牛有余刃。
先生道大何所容,颜渊今用退为进。
一以涵养使莫折,一以淑我邦之俊。
然而鉴裁还合明,孔席未暖五鹗并。
此时庙谟正隐郁,驱屏尘翳须升平。
驱屏尘翳须升平,要当迅召文武卿。
时来时来乌可御,譬如南海云鹏程。
他年功业就,缣册传永久。
劣哉魏无知,仅此遮拙丑。
皇家褒举者,旷典华衮右。
免费个人与家庭在线简易记帐本>>>
●时贤明鉴裁(宋朝·唐士耻)原文
○前一篇:失题(宋朝·唐士耻)拼音版
○后一篇:送杰老住仙游(宋朝·唐士耻)拼音版