ok8.org > 词典 > 洗然
1.肃敬貌。
晋潘岳《夏侯常侍诔》:“子乃洗然,变色易容,慨焉叹曰:‘道固不同。’”宋叶适《晋元帝庙记》:“行者翼然,如瞻太极之题;止者洗然,如闻广室之论。”
2.安适貌。
晋潘岳《为贾谧作赠陆机》诗:“吾子洗然,恬澹自逸。”
唐杜甫《营屋》诗:“洗然顺所适,此足代加餐。”
宋苏辙《<历代论>引》:“﹝予﹞卜居颍川,身世相忘,俯仰六年,洗然无所用心。”
3.明朗貌;清晰貌。
唐孟郊《听蓝溪僧为元居士说<维摩经>》诗:“空景忽开霁,雪花犹在衣。洗然水溪昼,寒物生光辉。”
唐司空图《月下留丹灶》诗序:“故为物怪之所中者,见之莫不洗然,欲盖其事,目击可数也。”
《新唐书·张嘉贞传》:“循宪召见,咨以事。
嘉贞条析理分,莫不洗然。”
阅读:795
●洗然(简体版)