自奇
ok8.org > 词典 > 自奇
1.自(zì )负(fù )不(bú )凡(fán )。
唐(táng )韩(hán )愈(yù )《归(guī )彭(péng )城(chéng )》诗(shī ):“食(shí )芹(qín )虽(suī )云(yún )美(měi ),献(xiàn )御(yù )固(gù )已(yǐ )痴(chī )。缄(jiān )封(fēng )在(zài )骨(gǔ )髓(suǐ ),耿(gěng )耿(gěng )空(kōng )自(zì )奇(qí )。”
宋(sòng )苏(sū )轼(shì )《孔(kǒng )长(zhǎng )源(yuán )輓(wǎn )词(cí )》之(zhī )一(yī ):“少(shǎo )年(nián )才(cái )气(qì )冠(guàn )当(dāng )时(shí ),晚(wǎn )节(jiē )孤(gū )风(fēng )益(yì )自(zì )奇(qí )。”
明(míng )高(gāo )启(qǐ )《赠(zèng )薛(xuē )相(xiàng )士(shì )》诗(shī ):“顾(gù )影(yǐng )每(měi )自(zì )奇(qí ),磊(lěi )落(luò )七(qī )尺(chǐ )长(zhǎng )。”
2.谓(wèi )自(zì )得(dé )奇(qí )趣(qù )。
宋(sòng )张(zhāng )孝(xiào )祥(xiáng )《再(zài )和(hé )<雨(yǔ )入(rù )庐(lú )山(shān )>》:“借(jiè )雨(yǔ )寻(xún )山(shān )故(gù )自(zì )奇(qí ),幕(mù )中(zhōng )佳(jiā )客(kè )肯(kěn )相(xiàng )随(suí )?”
阅读:875
●自奇(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库