爽拔
ok8.org > 词典 > 爽拔
1.豪(háo )爽(shuǎng )出(chū )众(zhòng )。
《隋(suí )书(shū )·王(wáng )世(shì )积(jī )传(chuán )》:“世(shì )积(jī )容(róng )貌(mào )魁(kuí )岸(àn ),腰(yāo )带(dài )十(shí )围(wéi ),风(fēng )神(shén )爽(shuǎng )拔(bá ),有(yǒu )杰(jié )人(rén )之(zhī )表(biǎo )。”
唐(táng )符(fú )载(zǎi )《送(sòng )卢(lú )侍(shì )御(yù )史(shǐ )赴(fù )王(wáng )令(lìng )公(gōng )幕(mù )序(xù )》:“神(shén )宇(yǔ )耸(sǒng )峙(zhì ),襟(jīn )灵(líng )爽(shuǎng )拔(bá )。”
2.秀(xiù )美(měi )挺(tǐng )拔(bá )。
前(qián )蜀(shǔ )贯(guàn )休(xiū )《早(zǎo )秋(qiū )即(jí )事(shì )寄(jì )冯(féng )使(shǐ )君(jūn )》诗(shī ):“落(luò )叶(yè )峥(zhēng )嵘(róng )处(chù ),诸(zhū )峰(fēng )爽(shuǎng )拔(bá )时(shí )。”
3.爽(shuǎng )朗(lǎng )昂(áng )扬(yáng )。
《中(zhōng )国(guó )近(jìn )代(dài )文(wén )论(lùn )选(xuǎn )·读(dú )新(xīn )小(xiǎo )说(shuō )法(fǎ )》:“正(zhèng )大(dà )如(rú )《经(jīng )国(guó )谈(tán )》,读(dú )之(zhī )可(kě )令(lìng )人(rén )心(xīn )旷(kuàng )而(ér )神(shén )爽(shuǎng )拔(bá )。”
阅读:929
●爽拔(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库