清神
ok8.org > 词典 > 清神
1.旧(jiù )谓(wèi )太(tài )阳(yáng )之(zhī )精(jīng )。
《管(guǎn )子(zǐ )·轻(qīng )重(zhòng )己(jǐ )》:“清(qīng )神(shén )生(shēng )心(xīn )。”
马(mǎ )非(fēi )百(bǎi )新(xīn )诠(quán )引(yǐn )何(hé )如(rú )璋(zhāng )曰(yuē ):“清(qīng )神(shén )者(zhě ),太(tài )阳(yáng )之(zhī )精(jīng ),生(shēng )人(rén )之(zhī )元(yuán )气(qì )也(yě )。”
2.犹(yóu )安(ān )神(shén )。
唐(táng )司(sī )空(kōng )图(tú )《下(xià )方(fāng )》诗(shī )之(zhī )一(yī ):“倦(juàn )行(háng )今(jīn )白(bái )首(shǒu ),归(guī )卧(wò )已(yǐ )清(qīng )神(shén )。”
3.对(duì )人(rén )神(shén )思(sī )的(de )敬(jìng )称(chēng )。
清(qīng )纪(jì )昀(yún )《阅(yuè )微(wēi )草(cǎo )堂(táng )笔(bǐ )记(jì )·槐(huái )西(xī )杂(zá )志(zhì )三(sān )》:“诸(zhū )惟(wéi )自(zì )爱(ài ),勿(wù )以(yǐ )一(yī )女(nǚ )子(zǐ )之(zhī )故(gù ),至(zhì )损(sǔn )清(qīng )神(shén )。”
郭(guō )沫(mò )若(ruò )《恢(huī )复(fù )·诗(shī )和(hé )睡(shuì )眠(mián )争(zhēng )夕(xī )》诗(shī ):“我(wǒ )也(yě )并(bìng )不(bú )是(shì )要(yào )来(lái )扰(rǎo )乱(luàn )他(tā )的(de )清(qīng )神(shén ),不(bú )过(guò )他(tā )惺(xīng )忪(sōng )忪(sōng )地(dì )终(zhōng )难(nán )使(shǐ )人(rén )过(guò )意(yì )。”
阅读:919
●清神(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库