ok8.org > 词典 > 遐年
1.高龄;长寿。
三国魏曹植《王仲宣诔》:“庶几遐年,携手同征,如何奄忽,弃我夙零。”
北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“王粲为潘文则《思亲诗》云:‘躬此劳悴,鞠予小人;庶我显妣,克保遐年。’”宋曾巩《夫人曾氏墓志铭》:“曾不蕃宠,畀其子孙,曾不遐年,善则长存。”
明陈翼《蔡伯蜚传》:“呜呼!此其所以不能遐年也欤!”
2.指晚年。
清陈确《祭陆伯母裘大孺人文》:“每佳时吉日,则高堂之上,觞咏并进,母亦顾之色喜,谓可以乐遐年。”
3.久远的年代。
《文选·左思<魏都赋>》:“虽则衰代,而盛德形于管絃;虽踰千祀,而怀旧薀于遐年。”
张铣注:“怀古而积于远年。”
唐陈子良《平城县正陈子干诔序》:“故能贻芳尘于后世,徇节义于遐年。”
阅读:1200
●遐年(简体版)