喧啾
ok8.org > 词典 > 喧啾
1.喧(xuān )闹(nào )嘈(cáo )杂(zá )。
唐(táng )韩(hán )愈(yù )《听(tīng )颖(yǐng )师(shī )弹(dàn )琴(qín )》诗(shī ):“喧(xuān )啾(jiū )百(bǎi )鸟(niǎo )群(qún ),忽(hū )见(jiàn )孤(gū )凤(fèng )凰(huáng )。”
宋(sòng )文(wén )天(tiān )祥(xiáng )《<至(zhì )扬(yáng )州(zhōu )>诗(shī )序(xù )》:“忽(hū )闻(wén )人(rén )声(shēng )喧(xuān )啾(jiū )甚(shèn ),自(zì )壁(bì )窥(kuī )之(zhī ),乃(nǎi )北(běi )骑(qí )数(shù )千(qiān )自(zì )东(dōng )而(ér )西(xī )。”
清(qīng )唐(táng )孙(sūn )华(huá )《闲(xián )居(jū )写(xiě )怀(huái )》诗(shī )之(zhī )九(jiǔ ):“后(hòu )堂(táng )颇(pō )爽(shuǎng )垲(kǎi ),亦(yì )足(zú )避(bì )喧(xuān )啾(jiū )。”
2.犹(yóu )喧(xuān )赫(hè )。
明(míng )唐(táng )寅(yín )《世(shì )情(qíng )歌(gē )》:“桑(sāng )田(tián )变(biàn )海(hǎi )海(hǎi )为(wéi )洲(zhōu ),昔(xī )时(shí )声(shēng )势(shì )空(kōng )喧(xuān )啾(jiū )。”
阅读:1325
●喧啾(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库