上心
ok8.org > 词典 > 上心
I
君(jūn )心(xīn )。
汉(hàn )应(yīng )劭(shào )《风(fēng )俗(sú )通(tōng )·十(shí )反(fǎn )·赵(zhào )相(xiàng )汝(rǔ )南(nán )李(lǐ )统(tǒng )》:“时(shí )冀(jì )州(zhōu )有(yǒu )疑(yí )狱(yù ),章(zhāng )帝(dì )见(jiàn )问(wèn )统(tǒng )。
统(tǒng )处(chù )当(dāng )详(xiáng )平(píng ),克(kè )厌(yàn )上(shàng )心(xīn )。”
唐(táng )白(bái )居(jū )易(yì )《贺(hè )雨(yǔ )》诗(shī ):“上(shàng )心(xīn )念(niàn )下(xià )民(mín ),惧(jù )岁(suì )成(chéng )灾(zāi )凶(xiōng )。遂(suí )下(xià )罪(zuì )己(jǐ )诏(zhào ),殷(yīn )勤(qín )告(gào )万(wàn )邦(bāng )。”
II
放(fàng )在(zài )心(xīn )上(shàng );用(yòng )心(xīn )。
《朱(zhū )子(zǐ )全(quán )书(shū )·中(zhōng )庸(yōng )一(yī )》:“人(rén )固(gù )有(yǒu )偏(piān )好(hǎo )一(yī )物(wù )者(zhě ),然(rán )此(cǐ )一(yī )物(wù )未(wèi )上(shàng )心(xīn )时(shí ),安(ān )得(dé )不(bú )谓(wèi )之(zhī )未(wèi )发(fā )之(zhī )中(zhōng )乎(hū )?”
《封(fēng )神(shén )演(yǎn )义(yì )》第(dì )十(shí )七(qī )回(huí ):“你(nǐ )上(shàng )心(xīn )打(dǎ )听(tīng ),天(tiān )子(zǐ )用(yòng )此(cǐ )物(wù )做(zuò )甚(shèn )么(me )?”丁(dīng )玲(líng )《杜(dù )晚(wǎn )香(xiāng )》:“晚(wǎn )上(shàng )教(jiāo )村(cūn )里(lǐ )的(de )妇(fù )女(nǚ )识(shí )字(zì ),有(yǒu )没(méi )一(yī )个(gè )妇(fù )女(nǚ )能(néng )比(bǐ )晚(wǎn )香(xiāng )更(gèng )上(shàng )心(xīn )的(de )。”
阅读:2854
●上心(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库