霜吹
ok8.org > 词典 > 霜吹
指(zhǐ )寒(hán )风(fēng )。
唐(táng )虞(yú )世(shì )南(nán )《奉(fèng )和(hé )出(chū )颍(yǐng )至(zhì )淮(huái )应(yīng )令(lìng )》:“寒(hán )流(liú )泛(fàn )鷁(yì )首(shǒu ),霜(shuāng )吹(chuī )响(xiǎng )哀(āi )吟(yín )。”
唐(táng )王(wáng )勃(bó )《出(chū )境(jìng )游(yóu )山(shān )》诗(shī )之(zhī )二(èr ):“振(zhèn )翮(hé )凌(líng )霜(shuāng )吹(chuī ),正(zhèng )月(yuè )伫(zhù )天(tiān )浔(xún )。”
唐(táng )孟(mèng )郊(jiāo )《寒(hán )地(dì )百(bǎi )姓(xìng )吟(yín )》:“霜(shuāng )吹(chuī )破(pò )四(sì )壁(bì ),苦(kǔ )痛(tòng )不(bú )可(kě )逃(táo )。”
阅读:1270
●霜吹(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库