野性
ok8.org > 词典 > 野性
1.难(nán )以(yǐ )驯(xùn )服(fú )的(de )生(shēng )性(xìng )。
汉(hàn )路(lù )乔(qiáo )如(rú )《鹤(hè )赋(fù )》:“故(gù )知(zhī )野(yě )禽(qín )野(yě )性(xìng ),未(wèi )脱(tuō )笼(lóng )樊(fán )。”
唐(táng )韦(wéi )应(yīng )物(wù )《述(shù )园(yuán )鹿(lù )》诗(shī ):“野(yě )性(xìng )本(běn )难(nán )畜(chù ),玩(wán )习(xí )亦(yì )逾(yú )年(nián )。”
沉(chén )从(cóng )文(wén )《湘(xiāng )行(háng )散(sàn )记(jì )·虎(hǔ )雏(chú )再(zài )遇(yù )记(jì )》:“眉(méi )眼(yǎn )还(hái )是(shì )那(nà )么(me )有(yǒu )精(jīng )神(shén ),有(yǒu )野(yě )性(xìng )。”
2.喜(xǐ )爱(ài )自(zì )然(rán ),乐(lè )居(jū )田(tián )野(yě )的(de )性(xìng )情(qíng )。
唐(táng )韬(tāo )光(guāng )《谢(xiè )白(bái )乐(lè )天(tiān )招(zhāo )》诗(shī ):“山(shān )僧(sēng )野(yě )性(xìng )好(hǎo )林(lín )泉(quán ),每(měi )向(xiàng )岩(yán )阿(ā )倚(yǐ )石(shí )眠(mián )。”
宋(sòng )陆(lù )游(yóu )《野(yě )性(xìng )》诗(shī ):“野(yě )性(xìng )从(cóng )来(lái )与(yǔ )世(shì )疏(shū ),俗(sú )尘(chén )自(zì )不(bú )到(dào )吾(wú )庐(lú )。”
阅读:1363
●野性(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库