寒天
ok8.org > 词典 > 寒天
1.冷(lěng )天(tiān );冬(dōng )天(tiān )。
唐(táng )白(bái )居(jū )易(yì )《华(huá )城(chéng )西(xī )北(běi )岁(suì )暮(mù )独(dú )游(yóu )怅(chàng )然(rán )成(chéng )咏(yǒng )》:“况(kuàng )是(shì )寒(hán )天(tiān )客(kè ),楼(lóu )空(kōng )无(wú )主(zhǔ )人(rén )。”
《醒(xǐng )世(shì )恒(héng )言(yán )·李(lǐ )玉(yù )英(yīng )狱(yù )中(zhōng )讼(sòng )冤(yuān )》:“有(yǒu )甚(shèn )紧(jǐn )事(shì ),恁(nín )般(bān )寒(hán )天(tiān )冷(lěng )月(yuè ),随(suí )个(gè )家(jiā )人(rén )行(háng )走(zǒu )?还(hái )要(yào )往(wǎng )那(nà )里(lǐ )去(qù )?”王(wáng )厚(hòu )选(xuǎn )《古(gǔ )城(chéng )青(qīng )史(shǐ )》第(dì )二(èr )十(shí )回(huí ):“初(chū )春(chūn )的(de )雨(yǔ )夜(yè ),并(bìng )不(bú )亚(yà )于(yú )数(shù )九(jiǔ )寒(hán )天(tiān )。”
2.清(qīng )冷(lěng )的(de )天(tiān )空(kōng )。
唐(táng )沉(chén )佺(quán )期(qī )《陇(lǒng )头(tóu )水(shuǐ )》诗(shī ):“陇(lǒng )山(shān )飞(fēi )落(luò )叶(yè ),陇(lǒng )雁(yàn )度(dù )寒(hán )天(tiān )。”
唐(táng )贾(jiǎ )岛(dǎo )《哭(kū )孟(mèng )郊(jiāo )》诗(shī ):“故(gù )人(rén )相(xiàng )弔(dì )后(hòu ),斜(xié )日(rì )下(xià )寒(hán )天(tiān )。”
阅读:1390
●寒天(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库