讙呼
ok8.org > 词典 > 讙呼
1.喧(xuān )哗(huá )呼(hū )叫(jiào )。
《墨(mò )子(zǐ )·号(hào )令(lìng )》:“无(wú )应(yīng )而(ér )妄(wàng )讙(huān )呼(hū )者(zhě ),断(duàn )。”
《后(hòu )汉(hàn )书(shū )·刘(liú )盆(pén )子(zǐ )传(chuán )》:“盆(pén )子(zǐ )居(jū )长(zhǎng )乐(lè )宫(gōng ),诸(zhū )将(jiāng )日(rì )会(huì )论(lùn )功(gōng ),争(zhēng )言(yán )讙(huān )呼(hū ),拔(bá )剑(jiàn )击(jī )柱(zhù ),不(bú )能(néng )相(xiàng )一(yī )。”
李(lǐ )贤(xián )注(zhù ):“讙(huān ),譁(wá )也(yě )。”
清(qīng )陈(chén )维(wéi )崧(sōng )《东(dōng )风(fēng )第(dì )一(yī )枝(zhī )·月(yuè )杪(miǎo )自(zì )吴(wú )门(mén )归(guī )追(zhuī )和(hé )南(nán )耕(gēng )毘(pí )陵(líng )元(yuán )夕(xī )之(zhī )作(zuò )》词(cí ):“打(dǎ )门(mén )有(yǒu )客(kè )讙(huān )呼(hū ),冲(chōng )泥(ní )向(xiàng )人(rén )骄(jiāo )语(yǔ )。”
2.欢(huān )呼(hū )。讙(huān ),通(tōng )“欢(huān )”。
唐(táng )韩(hán )愈(yù )《黄(huáng )家(jiā )贼(zéi )事(shì )宜(yí )状(zhuàng )》:“遣(qiǎn )一(yī )郎(láng )官(guān )御(yù )史(shǐ ),亲(qīn )往(wǎng )宣(xuān )谕(yù ),必(bì )望(wàng )风(fēng )降(jiàng )伏(fú ),讙(huān )呼(hū )听(tīng )命(mìng )。”
宋(sòng )苏(sū )轼(shì )《次(cì )韵(yùn )陈(chén )履(lǚ )常(cháng )雪(xuě )中(zhōng )》:“忍(rěn )寒(hán )吟(yín )咏(yǒng )君(jūn )堪(kān )笑(xiào ),得(dé )暖(nuǎn )讙(huān )呼(hū )我(wǒ )未(wèi )贫(pín )。”
阅读:1315
●讙呼(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库