爽神
ok8.org > 词典 > 爽神
使(shǐ )心(xīn )神(shén )爽(shuǎng )快(kuài )。
唐(táng )常(cháng )建(jiàn )《听(tīng )琴(qín )》诗(shī ):“一(yī )指(zhǐ )指(zhǐ )应(yīng )法(fǎ ),一(yī )声(shēng )声(shēng )爽(shuǎng )神(shén )。”
明(míng )陈(chén )所(suǒ )闻(wén )《驻(zhù )马(mǎ )听(tīng )·题(tí )新(xīn )安(ān )汪(wāng )无(wú )如(rú )环(huán )翠(cuì )园(yuán )》曲(qǔ )之(zhī )四(sì ):“几(jǐ )不(bú )飞(fēi )尘(chén ),笔(bǐ )砚(yàn )精(jīng )良(liáng )独(dú )爽(shuǎng )神(shén )。”
许(xǔ )钦(qīn )文(wén )《鉴(jiàn )湖(hú )风(fēng )景(jǐng )如(rú )画(huà )》:“处(chù )处(chù )使(shǐ )人(rén )眼(yǎn )开(kāi )眉(méi )展(zhǎn ),爽(shuǎng )神(shén )悦(yuè )目(mù )。”
阅读:1080
●爽神(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库