眇末
ok8.org > 词典 > 眇末
1.微(wēi )末(mò )。古(gǔ )代(dài )帝(dì )王(wáng )自(zì )谦(qiān )之(zhī )词(cí )。
《后(hòu )汉(hàn )书(shū )·和(hé )帝(dì )纪(jì )》:“﹝永(yǒng )元(yuán )六(liù )年(nián )三(sān )月(yuè )﹞丙(bǐng )寅(yín ),诏(zhào )曰(yuē ):‘朕(zhèn )以(yǐ )眇(miǎo )末(mò ),承(chéng )奉(fèng )鸿(hóng )烈(liè )。’”南(nán )朝(cháo )宋(sòng )颜(yán )延(yán )之(zhī )《庭(tíng )诰(gào )》:“虽(suī )尔(ěr )眇(miǎo )末(mò ),犹(yóu )扁(biǎn )庸(yōng )保(bǎo )之(zhī )上(shàng );事(shì )思(sī )反(fǎn )己(jǐ ),动(dòng )类(lèi )念(niàn )物(wù ),则(zé )其(qí )情(qíng )得(dé )而(ér )人(rén )心(xīn )塞(sāi )矣(yǐ )。”
2.细(xì )小(xiǎo );琐(suǒ )屑(xiè )。
宋(sòng )王(wáng )禹(yǔ )偁(chēng )《谢(xiè )赐(cì )圣(shèng )惠(huì )方(fāng )表(biǎo )》:“昔(xī )玄(xuán )宗(zōng )之(zhī )广(guǎng )济(jì ),德(dé )宗(zōng )之(zhī )广(guǎng )利(lì ),皆(jiē )丛(cóng )剉(cuò )眇(miǎo )末(mò ),不(bú )足(zú )称(chēng )道(dào )。”
《续(xù )资(zī )治(zhì )通(tōng )鉴(jiàn )·宋(sòng )仁(rén )宗(zōng )庆(qìng )曆(lì )三(sān )年(nián )》:“一(yī )曰(yuē )清(qīng )政(zhèng )本(běn )。宜(yí )诏(zhào )中(zhōng )书(shū )、枢(shū )密(mì )院(yuàn ),凡(fán )苛(kē )碎(suì )眇(miǎo )末(mò )之(zhī )务(wù ),悉(xī )归(guī )有(yǒu )司(sī ),使(shǐ )从(cóng )容(róng )谋(móu )议(yì ),专(zhuān )论(lùn )大(dà )计(jì )。”
阅读:1085
●眇末(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库