ok8.org > 词典 > 观听
(观听,观听)
1.看和听。
汉扬雄《太玄·释》:“次二,动于响景。测曰:动于响景,不足观听也。”
清厉鹗《三月十三日游清华寺》诗:“置身万松颠,心旷肃观听。”
2.专指听。
《后汉书·马援传》:“﹝援﹞闲于进对,尤善述前世行事。每言及三辅长者,下至闾里少年,皆可观听。”
3.借指耳目。
清唐甄《潜书·权实》:“譬之优偶之戏,衣冠言貌,陈事辨理,无不合度,而岂其实哉!以娱人观听也。”
4.看到和听到的;看的和听的人。
《韩非子·内储说上》:“观听不参则诚不闻,听有门户则臣壅塞。”
晋左思《蜀都赋》:“车马雷骇,轰轰阗阗,若风流雨散,漫乎数百里间,斯盖宅土之所安乐,观听之所踊跃也。”
宋曾巩《自福州召判太常寺上殿札子》:“变革因循,号令必信,使海内观听,莫不震动。”
《好逑传》第十八回:“行查若此,似无可议;但县臣后任,只係耳闻,未经目击,不足服观听之心,一时难以定罪。”
5.引申为舆论。
《后汉书·阴识传》:“富贵有极,人当知足,夸奢益为观听所讥。”
宋苏轼《贺杨龙图启》:“伏审新改直职,擢司谏垣,传闻迩遐,竦动观听。”
章炳麟《驳康有为论革命书》:“徒以尊事孔子,奉行儒术,崇饰观听,斯乃不得已而为之。”
阅读:1048
●观听(简体版)