吹叶
ok8.org > 词典 > 吹叶
(吹(chuī )叶(yè ),吹(chuī )叶(yè ))
1.衔(xián )草(cǎo )木(mù )之(zhī )叶(yè )于(yú )口(kǒu ),吹(chuī )之(zhī )发(fā )出(chū )乐(lè )声(shēng )。
《文(wén )选(xuǎn )·李(lǐ )陵(líng )<答(dá )苏(sū )武(wǔ )书(shū )>》“胡(hú )笳(jiā )互(hù )动(dòng )”李(lǐ )善(shàn )注(zhù )引(yǐn )晋(jìn )傅(fù )玄(xuán )《<笳(jiā )赋(fù )>序(xù )》:“吹(chuī )叶(yè )为(wéi )声(shēng )。”
《续(xù )文(wén )献(xiàn )通(tōng )考(kǎo )·乐(lè )考(kǎo )十(shí )》:“张(zhāng )舜(shùn )民(mín )《使(shǐ )北(běi )记(jì )》曰(yuē ):‘胡(hú )人(rén )吹(chuī )叶(yè )成(chéng )曲(qǔ ),以(yǐ )番(fān )歌(gē )相(xiàng )和(hé )。’”
2.古(gǔ )乐(lè )器(qì )名(míng )。
《辽(liáo )史(shǐ )·乐(lè )志(zhì )》:“大(dà )乐(lè )器(qì ):玉(yù )磬(qìng )、方(fāng )响(xiǎng )……吹(chuī )叶(yè )。”
3.指(zhǐ )吹(chuī )奏(zòu )吹(chuī )叶(yè )。
《新(xīn )唐(táng )书(shū )·礼(lǐ )乐(lè )志(zhì )十(shí )一(yī )》:“歌(gē )二(èr )人(rén ),吹(chuī )叶(yè )一(yī )人(rén )。”
阅读:1591
●吹叶(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库