断渡
ok8.org > 词典 > 断渡
(断(duàn )渡(dù ),断(duàn )渡(dù ))
停(tíng )渡(dù );禁(jìn )渡(dù )。
宋(sòng )苏(sū )轼(shì )《大(dà )风(fēng )留(liú )金(jīn )山(shān )两(liǎng )日(rì )》诗(shī ):“塔(tǎ )上(shàng )一(yī )铃(líng )独(dú )自(zì )语(yǔ ),明(míng )日(rì )颠(diān )风(fēng )当(dāng )断(duàn )渡(dù )。”
宋(sòng )惠(huì )洪(hóng )《冷(lěng )斋(zhāi )夜(yè )话(huà )·梦(mèng )中(zhōng )作(zuò )诗(shī )》:“三(sān )月(yuè )七(qī )日(rì ),偶(ǒu )与(yǔ )莹(yíng )中(zhōng )济(jì )湘(xiāng )江(jiāng ),是(shì )日(rì )大(dà )风(fēng ),当(dāng )断(duàn )渡(dù )。”
宋(sòng )陆(lù )游(yóu )《南(nán )唐(táng )书(shū )·胡(hú )则(zé )传(chuán )》:“使(shǐ )者(zhě )至(zhì )独(dú )树(shù )浦(pǔ ),大(dà )风(fēng )断(duàn )渡(dù )。”
阅读:1047
●断渡(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库