爽灵
ok8.org > 词典 > 爽灵
(爽(shuǎng )灵(líng ),爽(shuǎng )灵(líng ))
1.道(dào )教(jiāo )称(chēng )人(rén )三(sān )魂(hún )之(zhī )一(yī )。
《黄(huáng )庭(tíng )内(nèi )景(jǐng )经(jīng )·肝(gān )部(bù )》“摄(shè )魂(hún )还(hái )魄(pò )永(yǒng )无(wú )倾(qīng )”梁(liáng )丘(qiū )子(zǐ )注(zhù )引(yǐn )《太(tài )微(wēi )灵(líng )书(shū )》:“三(sān )魂(hún )名(míng )曰(yuē ):爽(shuǎng )灵(líng )、胎(tāi )光(guāng )、幽(yōu )精(jīng )。”
2.泛(fàn )指(zhǐ )灵(líng )魂(hún )。
宋(sòng )苏(sū )轼(shì )《芙(fú )蓉(róng )城(chéng )》诗(shī ):“天(tiān )门(mén )夜(yè )开(kāi )飞(fēi )爽(shuǎng )灵(líng ),无(wú )复(fù )白(bái )日(rì )乘(chéng )云(yún )軿(pēng )。”
宋(sòng )秦(qín )观(guān )《曾(céng )子(zǐ )固(gù )哀(āi )词(cí )》:“怅(chàng )爽(shuǎng )灵(líng )之(zhī )焉(yān )诣(yì )。”
明(míng )王(wáng )逢(féng )《梦(mèng )左(zuǒ )丞(chéng )吕(lǚ )公(gōng )仲(zhòng )实(shí )》诗(shī ):“故(gù )郡(jùn )瞻(zhān )风(fēng )裁(cái ),端(duān )居(jū )接(jiē )爽(shuǎng )灵(líng )。”
阅读:1100
●爽灵(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库