嫡嗣
ok8.org > 词典 > 嫡嗣
1.嫡(dí )子(zǐ )。
《左(zuǒ )传(chuán )·文(wén )公(gōng )七(qī )年(nián )》:“穆(mù )赢(yíng )日(rì )抱(bào )大(dà )子(zǐ )以(yǐ )啼(tí )于(yú )朝(cháo ),曰(yuē ):‘先(xiān )君(jūn )何(hé )罪(zuì )?其(qí )嗣(sì )亦(yì )何(hé )罪(zuì )?舍(shě )适(shì )嗣(sì )不(bú )立(lì ),而(ér )外(wài )求(qiú )君(jūn ),将(jiāng )焉(yān )寘(tián )此(cǐ )?’”陆(lù )德(dé )明(míng )释(shì )文(wén ):“适(shì ),本(běn )又(yòu )作(zuò )嫡(dí )。”
2.指(zhǐ )皇(huáng )位(wèi )承(chéng )继(jì )人(rén )。
《东(dōng )观(guān )汉(hàn )记(jì )·下(xià )邳(pī )惠(huì )王(wáng )衍(yǎn )传(chuán )》:“前(qián )太(tài )子(zǐ )卬(áng )顽(wán )凶(xiōng )失(shī )道(dào ),陷(xiàn )于(yú )大(dà )辟(pì )。是(shì )后(hòu )诸(zhū )子(zǐ )更(gèng )相(xiàng )诬(wū )告(gào ),迄(qì )今(jīn )嫡(dí )嗣(sì )未(wèi )知(zhī )所(suǒ )定(dìng ),朕(zhèn )甚(shèn )伤(shāng )之(zhī )。”
《秦(qín )併(bìng )六(liù )国(guó )平(píng )话(huà )》卷(juàn )上(shàng ):“安(ān )国(guó )君(jūn )爱(ài )妾(qiè )华(huá )阳(yáng )夫(fū )人(rén ),夫(fū )人(rén )无(wú )子(zǐ ),能(néng )立(lì )嫡(dí )嗣(sì )者(zhě ),独(dú )华(huá )阳(yáng )夫(fū )人(rén )耳(ěr )。”
阅读:1127
●嫡嗣(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库