禅子
ok8.org > 词典 > 禅子
(禅(chán )子(zǐ ),禅(chán )子(zǐ ))
信(xìn )佛(fó )者(zhě );僧(sēng )侣(lǚ )。
唐(táng )皎(jiǎo )然(rán )《闻(wén )钟(zhōng )》诗(shī ):“永(yǒng )夜(yè )一(yī )禅(chán )子(zǐ ),泠(líng )然(rán )心(xīn )境(jìng )中(zhōng )。”
唐(táng )姚(yáo )合(hé )《寄(jì )题(tí )尉(wèi )迟(chí )少(shǎo )卿(qīng )郊(jiāo )居(jū )》诗(shī ):“隅(yú )坐(zuò )唯(wéi )禅(chán )子(zǐ ),随(suí )行(háng )只(zhī )药(yào )童(tóng )。”
清(qīng )赵(zhào )翼(yì )《苦(kǔ )热(rè )》诗(shī ):“聊(liáo )同(tóng )禅(chán )子(zǐ )日(rì )掩(yǎn )关(guān ),迄(qì )同(tóng )病(bìng )夫(fū )昼(zhòu )胁(xié )席(xí )。”
阅读:1395
●禅子(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库