朋徒
ok8.org > 词典 > 朋徒
1.弟(dì )子(zǐ );朋(péng )辈(bèi )。
《后(hòu )汉(hàn )书(shū )·儒(rú )林(lín )传(chuán )序(xù )》:“自(zì )安(ān )帝(dì )览(lǎn )政(zhèng ),薄(báo )于(yú )蓺(yì )文(wén ),博(bó )士(shì )倚(yǐ )席(xí )不(bú )讲(jiǎng ),朋(péng )徒(tú )相(xiàng )视(shì )怠(dài )散(sàn )。”
唐(táng )戎(róng )昱(yù )《冬(dōng )夜(yè )宴(yàn )梁(liáng )十(shí )三(sān )厅(tīng )》诗(shī ):“家(jiā )为(wéi )朋(péng )徒(tú )罄(qìng ),心(xīn )缘(yuán )翰(hàn )墨(mò )劳(láo )。”
宋(sòng )真(zhēn )德(dé )秀(xiù )《游(yóu )鼓(gǔ )山(shān )》诗(shī ):“忆(yì )昨(zuó )泛(fàn )莲(lián )日(rì ),选(xuǎn )胜(shèng )邀(yāo )朋(péng )徒(tú )。”
2.朋(péng )党(dǎng );党(dǎng )徒(tú )。
《后(hòu )汉(hàn )书(shū )·党(dǎng )锢(gù )传(chuán )序(xù )》:“﹝房(fáng )植(zhí )、周(zhōu )福(fú )﹞二(èr )家(jiā )宾(bīn )客(kè )互(hù )相(xiàng )讥(jī )揣(chuāi ),遂(suí )各(gè )树(shù )朋(péng )徒(tú ),渐(jiàn )成(chéng )尤(yóu )隙(xì )。”
章(zhāng )士(shì )钊(zhāo )《<苏(sū )报(bào )桉(ān )始(shǐ )末(mò )记(jì )>叙(xù )》:“词(cí )锋(fēng )朝(cháo )发(fā ),缇(tí )骑(qí )夕(xī )至(zhì ),行(háng )见(jiàn )朋(péng )徒(tú )骇(hài )散(sàn ),机(jī )关(guān )捣(dǎo )毁(huǐ ),所(suǒ )期(qī )者(zhě )必(bì )不(bú )达(dá )。”
阅读:942
●朋徒(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库