神霄
ok8.org > 词典 > 神霄
1.道(dào )教(jiāo )谓(wèi )九(jiǔ )天(tiān )中(zhōng )之(zhī )最(zuì )高(gāo )者(zhě )。
《宋(sòng )史(shǐ )·方(fāng )技(jì )传(chuán )下(xià )·林(lín )灵(líng )素(sù )》:“既(jì )见(jiàn ),大(dà )言(yán )曰(yuē ):‘天(tiān )有(yǒu )九(jiǔ )霄(xiāo ),而(ér )神(shén )霄(xiāo )为(wéi )最(zuì )高(gāo ),其(qí )治(zhì )曰(yuē )府(fǔ )。’”
2.仙(xiān )境(jìng ),天(tiān )庭(tíng )。
明(míng )刘(liú )基(jī )《题(tí )紫(zǐ )虚(xū )观(guān )用(yòng )周(zhōu )伯(bó )温(wēn )韵(yùn )》:“传(chuán )闻(wén )仙(xiān )子(zǐ )常(cháng )时(shí )到(dào ),应(yīng )是(shì )神(shén )霄(xiāo )有(yǒu )路(lù )通(tōng )。”
3.谓(wèi )神(shén )灵(líng )消(xiāo )失(shī )而(ér )不(bú )可(kě )复(fù )见(jiàn )。
三(sān )国(guó )魏(wèi )曹(cáo )植(zhí )《洛(luò )神(shén )赋(fù )》:“虽(suī )潜(qián )处(chù )于(yú )太(tài )阴(yīn ),长(zhǎng )寄(jì )心(xīn )于(yú )君(jūn )王(wáng )。忽(hū )不(bú )悟(wù )其(qí )所(suǒ )舍(shě ),怅(chàng )神(shén )霄(xiāo )而(ér )蔽(bì )光(guāng )。”
《文(wén )选(xuǎn )·洛(luò )神(shén )赋(fù )》作(zuò )“神(shén )宵(xiāo )”,李(lǐ )善(shàn )注(zhù ):“宵(xiāo ),化(huà )也(yě )。”
阅读:1204
●神霄(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库