喧然
ok8.org > 词典 > 喧然
1.热(rè )闹(nào );喧(xuān )哗(huá )。
唐(táng )杜(dù )甫(fǔ )《成(chéng )都(dōu )府(fǔ )》诗(shī ):“喧(xuān )然(rán )名(míng )都(dōu )会(huì ),吹(chuī )箫(xiāo )间(jiān )笙(shēng )簧(huáng )。”
《新(xīn )五(wǔ )代(dài )史(shǐ )·杂(zá )传(chuán )·朱(zhū )守(shǒu )殷(yīn )》:“明(míng )宗(zōng )诏(zhào )幸(xìng )汴(biàn )州(zhōu ),议(yì )者(zhě )喧(xuān )然(rán )。”
清(qīng )葆(bǎo )光(guāng )子(zǐ )《物(wù )妖(yāo )志(zhì )·介(jiè )类(lèi )·白(bái )蛇(shé )》:“见(jiàn )此(cǐ )少(shǎo )年(nián )与(yǔ )妇(fù )同(tóng )席(xí )饮(yǐn )酌(zhuó ),笑(xiào )语(yǔ )喧(xuān )然(rán )。”
2.犹(yóu )喧(xuān )赫(hè ),显(xiǎn )赫(hè )。
宋(sòng )晁(cháo )仲(zhòng )之(zhī )《以(yǐ )承(chéng )宴(yàn )墨(mò )赠(zèng )僧(sēng )法(fǎ )一(yī )》诗(shī ):“后(hòu )来(lái )承(chéng )宴(yàn )复(fù )秀(xiù )出(chū ),喧(xuān )然(rán )父(fù )子(zǐ )名(míng )相(xiàng )齐(qí )。”
清(qīng )田(tián )茂(mào )遇(yù )《孤(gū )儿(ér )行(háng )》:“鸣(míng )驺(zōu )吹(chuī )角(jiǎo ),大(dà )吏(lì )巡(xún )边(biān ),前(qián )导(dǎo )到(dào )部(bù )势(shì )喧(xuān )然(rán )。”
阅读:1334
●喧然(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库