舌端
ok8.org > 词典 > 舌端
1.舌(shé )尖(jiān ),舌(shé )头(tóu )。
《韩(hán )诗(shī )外(wài )传(chuán )》卷(juàn )七(qī ):“君(jūn )子(zǐ )避(bì )三(sān )端(duān ):避(bì )文(wén )士(shì )之(zhī )笔(bǐ )端(duān ),避(bì )武(wǔ )士(shì )之(zhī )锋(fēng )端(duān ),避(bì )辩(biàn )士(shì )之(zhī )舌(shé )端(duān )。”
南(nán )朝(cháo )梁(liáng )刘(liú )勰(xié )《文(wén )心(xīn )凋(diāo )龙(lóng )·书(shū )记(jì )》:“辞(cí )者(zhě ),舌(shé )端(duān )之(zhī )文(wén ),通(tōng )己(jǐ )于(yú )人(rén )。”
清(qīng )李(lǐ )渔(yú )《闲(xián )情(qíng )偶(ǒu )寄(jì )·词(cí )曲(qǔ )上(shàng )·词(cí )采(cǎi )》:“即(jí )有(yǒu )时(shí )偶(ǒu )涉(shè )诗(shī )书(shū ),亦(yì )係(xì )耳(ěr )根(gēn )听(tīng )熟(shú )之(zhī )语(yǔ ),舌(shé )端(duān )调(diào )惯(guàn )之(zhī )文(wén )。”
2.舌(shé )所(suǒ )以(yǐ )言(yán ),因(yīn )引(yǐn )申(shēn )为(wéi )言(yán )词(cí )。
《北(běi )齐(qí )书(shū )·卢(lú )文(wén )伟(wěi )传(chuán )》:“询(xún )祖(zǔ )词(cí )情(qíng )艳(yàn )发(fā ),早(zǎo )着(zhe )声(shēng )名(míng ),负(fù )其(qí )才(cái )地(dì ),肆(sì )情(qíng )矜(jīn )骄(jiāo ),京(jīng )华(huá )人(rén )士(shì ),莫(mò )不(bú )畏(wèi )其(qí )舌(shé )端(duān )。”
唐(táng )元(yuán )稹(zhěn )《和(hé )乐(lè )天(tiān )赠(zèng )樊(fán )着(zhe )作(zuò )》:“是(shì )时(shí )游(yóu )夏(xià )辈(bèi ),不(bú )敢(gǎn )措(cuò )舌(shé )端(duān )。”
阅读:1352
●舌端(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库