舒和
ok8.org > 词典 > 舒和
1.抒(shū )发(fā )阳(yáng )和(hé )之(zhī )气(qì )。
唐(táng )李(lǐ )商(shāng )隐(yǐn )《为(wéi )荥(yíng )阳(yáng )公(gōng )进(jìn )贺(hè )冬(dōng )银(yín )等(děng )状(zhuàng )》:“黄(huáng )锺(zhōng )应(yīng )候(hòu ),白(bái )琯(gùn )舒(shū )和(hé )。”
2.舒(shū )缓(huǎn )和(hé )顺(shùn )。
宋(sòng )姜(jiāng )夔(kuí )《圣(shèng )宋(sòng )铙(náo )歌(gē )吹(chuī )曲(qǔ )序(xù )》:“故(gù )臣(chén )斯(sī )文(wén ),特(tè )倡(chàng )盛(shèng )德(dé ),其(qí )辞(cí )舒(shū )和(hé ),与(yǔ )前(qián )作(zuò )异(yì )。”
3.舒(shū )适(shì )。
4.乐(lè )曲(qǔ )名(míng )。
唐(táng )段(duàn )安(ān )节(jiē )《乐(lè )府(fǔ )杂(zá )录(lù )·雅(yǎ )乐(lè )部(bù )》:“郊(jiāo )天(tiān )及(jí )诸(zhū )坛(tán )祭(jì )祀(sì ),即(jí )奏(zòu )《太(tài )和(hé )》、《冲(chōng )和(hé )》、《舒(shū )和(hé )》三(sān )曲(qǔ )。”
阅读:1358
●舒和(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库