青琴
ok8.org > 词典 > 青琴
1.传(chuán )说(shuō )中(zhōng )的(de )女(nǚ )神(shén )名(míng )。
《史(shǐ )记(jì )·司(sī )马(mǎ )相(xiàng )如(rú )列(liè )传(chuán )》:“若(ruò )夫(fū )青(qīng )琴(qín )宓(mì )妃(fēi )之(zhī )徒(tú ),绝(jué )殊(shū )离(lí )俗(sú ),姣(jiāo )冶(yě )嫺(xián )都(dōu )。”
司(sī )马(mǎ )贞(zhēn )索(suǒ )隐(yǐn )引(yǐn )伏(fú )俨(yǎn )曰(yuē ):“青(qīng )琴(qín ),古(gǔ )神(shén )女(nǚ )也(yě )。”
2.泛(fàn )指(zhǐ )姣(jiāo )美(měi )的(de )歌(gē )姬(jī )舞(wǔ )女(nǚ )。
唐(táng )李(lǐ )贺(hè )《秦(qín )王(wáng )饮(yǐn )酒(jiǔ )》诗(shī ):“仙(xiān )人(rén )烛(zhú )树(shù )蜡(là )烟(yān )轻(qīng ),青(qīng )琴(qín )醉(zuì )眼(yǎn )泪(lèi )泓(hóng )泓(hóng )。”
元(yuán )范(fàn )子(zǐ )安(ān )《竹(zhú )叶(yè )舟(zhōu )》第(dì )四(sì )摺(zhé ):“自(zì )有(yǒu )霓(ní )裳(shang )羽(yǔ )袖(xiù )纤(xiān )腰(yāo )舞(wǔ ),自(zì )有(yǒu )绛(jiàng )树(shù )青(qīng )琴(qín )皓(hào )齿(chǐ )歌(gē )。”
3.指(zhǐ )琴(qín )。古(gǔ )代(dài )以(yǐ )青(qīng )桐(tóng )木(mù )製(zhì )琴(qín )最(zuì )佳(jiā ),故(gù )称(chēng )。
唐(táng )李(lǐ )峤(qiáo )《乌(wū )》诗(shī ):“白(bái )首(shǒu )何(hé )年(nián )改(gǎi ),青(qīng )琴(qín )此(cǐ )夜(yè )弹(dàn )。”
明(míng )杨(yáng )慎(shèn )《綵(cǎi )扇(shàn )赋(fù )》:“瑶(yáo )琴(qín )兮(xī )青(qīng )琴(qín ),知(zhī )音(yīn )兮(xī )赏(shǎng )音(yīn )。”
阅读:1007
●青琴(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库