金吹
ok8.org > 词典 > 金吹
指(zhǐ )秋(qiū )风(fēng )。
唐(táng )乔(qiáo )知(zhī )之(zhī )《从(cóng )军(jūn )行(háng )》:“玉(yù )霜(shuāng )冻(dòng )珠(zhū )履(lǚ ),金(jīn )吹(chuī )薄(báo )罗(luó )衣(yī )。”
唐(táng )于(yú )邵(shào )《送(sòng )王(wáng )少(shǎo )府(fǔ )序(xù )》:“凉(liáng )风(fēng )已(yǐ )半(bàn ),金(jīn )吹(chuī )淅(xī )沥(lì )。”
明(míng )胡(hú )应(yīng )麟(lín )《少(shǎo )室(shì )山(shān )房(fáng )笔(bǐ )丛(cóng )·二(èr )酉(yǒu )缀(zhuì )遗(yí )下(xià )》:“又(yòu )桃(táo )源(yuán )夫(fū )人(rén )题(tí )《中(zhōng )秋(qiū )月(yuè )》云(yún ):‘金(jīn )吹(chuī )扫(sǎo )天(tiān )幕(mù ),无(wú )云(yún )方(fāng )莹(yíng )然(rán )。’”
阅读:1147
●金吹(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库