嘉音
ok8.org > 词典 > 嘉音
1.佳(jiā )音(yīn )。
南(nán )朝(cháo )宋(sòng )谢(xiè )灵(líng )运(yùn )《酬(chóu )从(cóng )弟(dì )惠(huì )连(lián )诗(shī )》:“别(bié )时(shí )悲(bēi )已(yǐ )甚(shèn ),别(bié )后(hòu )情(qíng )更(gèng )延(yán )。倾(qīng )想(xiǎng )迟(chí )嘉(jiā )音(yīn ),果(guǒ )枉(wǎng )《济(jì )江(jiāng )篇(piān )》。”
唐(táng )牛(niú )僧(sēng )孺(rú )《玄(xuán )怪(guài )录(lù )·岑(cén )顺(shùn )》:“明(míng )公(gōng )养(yǎng )素(sù )畜(chù )德(dé ),进(jìn )业(yè )及(jí )时(shí ),屡(lǚ )承(chéng )嘉(jiā )音(yīn ),愿(yuàn )託(tuō )神(shén )契(qì )。”
2.乐(lè )音(yīn );悦(yuè )耳(ěr )之(zhī )音(yīn )。
汉(hàn )荀(xún )悦(yuè )《申(shēn )鉴(jiàn )·杂(zá )言(yán )上(shàng )》:“宫(gōng )商(shāng )角(jiǎo )徵(zhēng )不(bú )同(tóng ),嘉(jiā )音(yīn )以(yǐ )章(zhāng ),谓(wèi )之(zhī )和(hé )声(shēng )。”
唐(táng )杜(dù )甫(fǔ )《过(guò )津(jīn )口(kǒu )》诗(shī ):“白(bái )鱼(yú )困(kùn )密(mì )网(wǎng ),黄(huáng )鸟(niǎo )喧(xuān )嘉(jiā )音(yīn )。”
阅读:868
●嘉音(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库