寒郊
ok8.org > 词典 > 寒郊
1.冷(lěng )落(luò )寂(jì )静(jìng )的(de )郊(jiāo )野(yě );寒(hán )天(tiān )的(de )郊(jiāo )野(yě )。
南(nán )朝(cháo )梁(liáng )江(jiāng )淹(yān )《望(wàng )荆(jīng )山(shān )》诗(shī ):“寒(hán )郊(jiāo )无(wú )留(liú )影(yǐng ),秋(qiū )日(rì )悬(xuán )清(qīng )光(guāng )。”
唐(táng )沉(chén )佺(quán )期(qī )《扈(hù )从(cóng )出(chū )长(zhǎng )安(ān )应(yīng )制(zhì )》诗(shī ):“是(shì )节(jiē )严(yán )阴(yīn )始(shǐ ),寒(hán )郊(jiāo )散(sàn )野(yě )蓬(péng )。”
唐(táng )李(lǐ )群(qún )玉(yù )《游(yóu )玉(yù )芝(zhī )观(guān )》诗(shī ):“木(mù )落(luò )寒(hán )郊(jiāo )迥(jiǒng ),烟(yān )开(kāi )迭(dié )嶂(zhàng )明(míng )。”
2.宋(sòng )苏(sū )轼(shì )《祭(jì )柳(liǔ )子(zǐ )玉(yù )文(wén )》:“郊(jiāo )寒(hán )岛(dǎo )瘦(shòu ),元(yuán )轻(qīng )白(bái )俗(sú )。”后(hòu )以(yǐ )“寒(hán )郊(jiāo )”称(chēng )唐(táng )诗(shī )人(rén )孟(mèng )郊(jiāo )。
明(míng )徐(xú )渭(wèi )《次(cì )夕(xī )降(jiàng )抟(tuán )雪(xuě )》诗(shī ):“红(hóng )袖(xiù )共(gòng )斟(zhēn )将(jiāng )共(gòng )若(ruò ),锦(jǐn )囊(náng )须(xū )佩(pèi )却(què )须(xū )奚(xī ),寒(hán )郊(jiāo )瘦(shòu )岛(dǎo )吟(yín )成(chéng )蛰(zhé ),煖(xuān )肉(ròu )肥(féi )肌(jī )屏(píng )作(zuò )闺(guī )。”参(cān )阅(yuè )宋(sòng )魏(wèi )庆(qìng )之(zhī )《诗(shī )人(rén )玉(yù )屑(xiè )·孟(mèng )东(dōng )野(yě )贾(jiǎ )浪(làng )仙(xiān )》。
阅读:1144
●寒郊(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库