ok8.org > 词典 > 正议
(正议,正议)
1.公正的言论。
《左传·昭公三年》:“二子曰:‘吾不可以正议而自与也。’”
《汉书·朱博传》:“初,哀帝祖母定陶太后欲求称尊号,太后从弟傅喜为大司马,与丞相孔光、大司空师丹,共持正议。”
宋司马光《论横山疏》:“邻人窃己之财,己以正议责之可也。”
章炳麟《序<革命军>》:“然自乾隆以往,尚有吕留良、曾静、齐周华等持正议以振聋俗,自尔遂寂泊无所闻。”
2.谓秉正发表议论。
《后汉书·翟酺传》:“朝臣在位,莫肯正议,翕翕訾訾,更相佐附。”
《三国志·魏志·张邈传》:“袁绍既为盟主,有骄矜色,邈正议责绍。”
《新唐书·上官仪传》:“自褚遂良等元老大臣相似屠覆,公卿莫敢正议。”
阅读:1131
●正议(简体版)