浪然
ok8.org > 词典 > 浪然
I
1.放(fàng )荡(dàng )无(wú )拘(jū )束(shù )貌(mào )。
唐(táng )元(yuán )结(jié )《浪(làng )翁(wēng )观(guān )化(huà )》序(xù ):“闻(wén )元(yuán )子(zǐ )亦(yì )浪(làng )然(rán )在(zài )山(shān )谷(gǔ ),病(bìng )中(zhōng )能(néng )记(jì )水(shuǐ )石(shí )、草(cǎo )木(mù )、虫(chóng )豸(zhì )之(zhī )化(huà )。”
2.徒(tú )然(rán )。
唐(táng )元(yuán )稹(zhěn )《献(xiàn )荥(yíng )阳(yáng )公(gōng )诗(shī )五(wǔ )十(shí )韵(yùn )》:“呼(hū )吸(xī )宁(níng )徒(tú )尔(ěr ),霑(zhān )濡(rú )岂(qǐ )浪(làng )然(rán )。”
II
流(liú )貌(mào );涌(yǒng )流(liú )貌(mào )。
唐(táng )柳(liǔ )宗(zōng )元(yuán )《与(yǔ )顾(gù )十(shí )郎(láng )书(shū )》:“因(yīn )言(yán )感(gǎn )激(jī ),浪(làng )然(rán )出(chū )涕(tì ),书(shū )不(bú )能(néng )既(jì )。”
元(yuán )刘(liú )祁(qí )《归(guī )潜(qián )志(zhì )》卷(juàn )十(shí )三(sān ):“谷(gǔ )中(zhōng )有(yǒu )泉(quán )出(chū )石(shí )罅(xià ),浪(làng )然(rán )其(qí )流(liú ),散(sàn )漫(màn )出(chū )山(shān )外(wài )。”
阅读:1129
●浪然(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库