ok8.org > 词典 > 行飞
(行飞,行飞)
I
陆地上的一种怪兽。
《吕氏春秋·明理》:“市有舞鸱,国有行飞……其主不知惊惶亟革,上帝降祸,凶灾必亟。”
陈奇猷校释:“高亨曰:‘飞当读为蜚,二字古通用,古书习见。蜚,怪兽也。
《山海经·东山经》:“太山上有兽焉,其状如牛而白首,一目而蛇尾,其名曰蜚,行水则竭,行草则死,见则天下大疫。”行飞,盖谓此物欤?’奇猷桉:高说是……‘国有行蜚’与‘市有舞鸱’文例正同。且飞与鸱为韵(飞、蜚、鸱皆隶脂部)。”
II
成行飞翔。
唐杜甫《杜鹃》诗:“鸿雁及羔羊,有礼太古前,行飞与跪乳,识序又知恩。”
阅读:924
●行飞(简体版)