清阳
ok8.org > 词典 > 清阳
(清(qīng )阳(yáng ),清(qīng )阳(yáng ))
1.声(shēng )音(yīn )清(qīng )越(yuè )悠(yōu )扬(yáng )。
《周(zhōu )礼(lǐ )·考(kǎo )工(gōng )记(jì )·梓(zǐ )人(rén )》:“其(qí )声(shēng )清(qīng )阳(yáng )而(ér )远(yuǎn )闻(wén )。”
2.指(zhǐ )眉(méi )目(mù )之(zhī )间(jiān )。清(qīng ),指(zhǐ )目(mù );阳(yáng ),同(tóng )“扬(yáng )”,指(zhǐ )眉(méi )。
汉(hàn )傅(fù )毅(yì )《舞(wǔ )赋(fù )》:“动(dòng )朱(zhū )唇(chún ),纡(yū )清(qīng )阳(yáng )。”
《文(wén )选(xuǎn )·曹(cáo )摅(shū )<思(sī )友(yǒu )人(rén )>诗(shī )》:“褰(qiān )裳(shang )不(bú )足(zú )难(nán ),清(qīng )阳(yáng )未(wèi )可(kě )俟(sì )。”
李(lǐ )善(shàn )注(zhù )引(yǐn )毛(máo )苌(cháng )曰(yuē ):“清(qīng )阳(yáng ),眉(méi )目(mù )之(zhī )间(jiān )也(yě )。”
3.清(qīng )轻(qīng )。
《淮(huái )南(nán )子(zǐ )·天(tiān )文(wén )训(xùn )》:“清(qīng )阳(yáng )者(zhě ),薄(báo )靡(mí )而(ér )为(wéi )天(tiān );重(zhòng )浊(zhuó )者(zhě ),凝(níng )滞(zhì )而(ér )为(wéi )地(dì )。”
三(sān )国(guó )魏(wèi )阮(ruǎn )籍(jí )《咏(yǒng )怀(huái )》之(zhī )一(yī ):“清(qīng )阳(yáng )曜(yào )灵(líng ),和(hé )气(qì )容(róng )与(yǔ )。”
阅读:1056
●清阳(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库