ok8.org > 词典 > 自肥
1.谓谋取财货以利己。
清蒲松龄《聊斋志异·青梅》:“青梅寄食于堂叔;叔荡无行,欲鬻以自肥。”
朱执信《德意志社会革命家小传·马尔克》:“马尔克(马克思)以为,资本家者掠夺者也,其行盗贼也,其所得者一出于朘削劳动者以自肥尔。”
鲁迅《书信集·致李秉中》:“生丁此时此地,真如处荆棘中,国人竟有贩人命以自肥者,尤可愤叹。”
2.谓守道自甘,心安而体胖。
唐韩愈《送区弘南归》诗:“嗟我道不能自肥,子虽勤苦终何希。”
宋苏辙《至池州赠陈鼎秀才》诗:“孤舟远适身如寄,二顷躬耕道自肥。”
阅读:1097
●自肥(简体版)