剥丧
ok8.org > 词典 > 剥丧
(剥(bāo )丧(sàng ),剥(bāo )丧(sàng ))
1.伤(shāng )亡(wáng );丧(sàng )乱(luàn )。
《书(shū )·泰(tài )誓(shì )中(zhōng )》:“剥(bāo )丧(sàng )元(yuán )良(liáng )。”
孔(kǒng )传(chuán ):“剥(bāo ),伤(shāng )害(hài )也(yě )。”
《宋(sòng )书(shū )·谢(xiè )灵(líng )运(yùn )传(chuán )》:“是(shì )故(gù )升(shēng )平(píng )难(nán )于(yú )恒(héng )运(yùn ),剥(bāo )丧(sàng )易(yì )以(yǐ )横(héng )流(liú )。”
唐(táng )陆(lù )龟(guī )蒙(méng )《田(tián )舍(shě )赋(fù )》:“加(jiā )以(yǐ )上(shàng )多(duō )而(ér )下(xià )寡(guǎ ),不(bú )胜(shèng )剥(bāo )丧(sàng )之(zhī )苦(kǔ ),转(zhuǎn )徙(xǐ )盗(dào )聚(jù )而(ér )充(chōng )炽(chì )焉(yān )。”
2.衰(shuāi )败(bài )。
宋(sòng )司(sī )马(mǎ )光(guāng )《京(jīng )房(fáng )对(duì )汉(hàn )元(yuán )帝(dì )》:“天(tiān )实(shí )剥(bāo )丧(sàng )汉(hàn )室(shì ),而(ér )昏(hūn )塞(sāi )孝(xiào )元(yuán )之(zhī )心(xīn ),使(shǐ )木(mù )石(shí )不(bú )可(kě )得(dé )入(rù )。”
鲁(lǔ )迅(xùn )《集(jí )外(wài )集(jí )拾(shí )遗(yí )补(bǔ )编(biān )·破(pò )恶(è )声(shēng )论(lùn )》:“本(běn )根(gēn )剥(bāo )丧(sàng ),神(shén )气(qì )旁(páng )皇(huáng )。”
阅读:898
●剥丧(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库