崟岑
ok8.org > 词典 > 崟岑
1.高(gāo )耸(sǒng )。
唐(táng )李(lǐ )白(bái )《明(míng )堂(táng )赋(fù )》:“楼(lóu )台(tái )崛(jué )岉(wù )以(yǐ )奔(bēn )附(fù ),城(chéng )阙(què )崟(yín )岑(cén )而(ér )蔽(bì )亏(kuī )。”
《古(gǔ )尊(zūn )宿(xiǔ )语(yǔ )录(lù )·黄(huáng )梅(méi )东(dōng )山(shān )演(yǎn )和(hé )尚(shàng )》:“极(jí )目(mù )少(shǎo )林(lín )峭(qiào )峙(zhì ),傍(bàng )观(guān )华(huá )岳(yuè )崟(yín )岑(cén )。”
2.指(zhǐ )高(gāo )耸(sǒng )的(de )山(shān )峰(fēng )。
唐(táng )李(lǐ )德(dé )裕(yù )《追(zhuī )和(hé )颜(yán )公(gōng )同(tóng )清(qīng )远(yuǎn )道(dào )士(shì )游(yóu )虎(hǔ )丘(qiū )寺(sì )》诗(shī ):“潭(tán )黛(dài )入(rù )海(hǎi )底(dǐ ),崟(yín )岑(cén )耸(sǒng )霄(xiāo )半(bàn )。”
阅读:1190
●崟岑(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库