断指
ok8.org > 词典 > 断指
(断(duàn )指(zhǐ ),断(duàn )指(zhǐ ))
1.古(gǔ )代(dài )的(de )一(yī )种(zhǒng )肉(ròu )刑(xíng )。
《管(guǎn )子(zǐ )·侈(chǐ )靡(mí )》:“断(duàn )指(zhǐ )满(mǎn )稽(jī ),断(duàn )首(shǒu )满(mǎn )稽(jī ),断(duàn )足(zú )满(mǎn )稽(jī )。”
2.泛(fàn )谓(wèi )斩(zhǎn )断(duàn )手(shǒu )指(zhǐ )。
《墨(mò )子(zǐ )·大(dà )取(qǔ )》:“遇(yù )盗(dào )人(rén )而(ér )断(duàn )指(zhǐ )以(yǐ )免(miǎn )身(shēn ),利(lì )也(yě )。”
《新(xīn )唐(táng )书(shū )·忠(zhōng )义(yì )传(chuán )中(zhōng )·张(zhāng )巡(xún )》:“因(yīn )拔(bá )佩(pèi )刀(dāo )断(duàn )指(zhǐ ),一(yī )座(zuò )大(dà )惊(jīng ),为(wéi )出(chū )涕(tì )。”
《宣(xuān )和(hé )遗(yí )事(shì )》前(qián )集(jí ):“大(dà )观(guān )四(sì )年(nián ),禁(jìn )燃(rán )顶(dǐng )、炼(liàn )臂(bì )、刺(cì )血(xuè )、断(duàn )指(zhǐ )之(zhī )类(lèi )。”
3.指(zhǐ )被(bèi )截(jié )断(duàn )的(de )手(shǒu )指(zhǐ )。如(rú ):断(duàn )指(zhǐ )再(zài )植(zhí )。
阅读:1260
●断指(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库