止止
ok8.org > 词典 > 止止
1.犹(yóu )止(zhǐ )之(zhī )。止(zhǐ )于(yú )其(qí )上(shàng )。
《庄(zhuāng )子(zǐ )·人(rén )间(jiān )世(shì )》:“瞻(zhān )彼(bǐ )阕(què )者(zhě ),虚(xū )室(shì )生(shēng )白(bái ),吉(jí )祥(xiáng )止(zhǐ )止(zhǐ )。”
郭(guō )象(xiàng )注(zhù ):“夫(fū )吉(jí )祥(xiáng )之(zhī )所(suǒ )集(jí )者(zhě ),至(zhì )虚(xū )至(zhì )静(jìng )也(yě )。”
王(wáng )先(xiān )谦(qiān )集(jí )解(jiě ):“桉(ān )下(xià )止(zhǐ )字(zì )或(huò )‘之(zhī )’之(zhī )误(wù )。”
唐(táng )权(quán )德(dé )舆(yú )《与(yǔ )道(dào )者(zhě )同(tóng )守(shǒu )庚(gēng )申(shēn )》诗(shī ):“吉(jí )祥(xiáng )能(néng )止(zhǐ )止(zhǐ ),委(wěi )顺(shùn )则(zé )生(shēng )生(shēng )。”
2.停(tíng )止(zhǐ );止(zhǐ )住(zhù )。
《法(fǎ )华(huá )经(jīng )·方(fāng )便(biàn )门(mén )》:“止(zhǐ )止(zhǐ )不(bú )须(xū )说(shuō ),我(wǒ )法(fǎ )妙(miào )难(nán )思(sī )。”
唐(táng )窦(dòu )参(cān )《湖(hú )上(shàng )闲(xián )居(jū )》诗(shī ):“止(zhǐ )止(zhǐ )复(fù )何(hé )云(yún ),物(wù )情(qíng )何(hé )自(zì )私(sī )。”
宋(sòng )苏(sū )轼(shì )《次(cì )韵(yùn )王(wáng )定(dìng )国(guó )谢(xiè )韩(hán )子(zǐ )华(huá )过(guò )饮(yǐn )》:“谁(shuí )要(yào )卿(qīng )料(liào )理(lǐ ),欲(yù )说(shuō )且(qiě )止(zhǐ )止(zhǐ )。”
阅读:1481
●止止(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库