仁王
ok8.org > 词典 > 仁王
1.佛(fó )教(jiāo )徒(tú )对(duì )佛(fó )的(de )尊(zūn )称(chēng )。
唐(táng )王(wáng )勃(bó )《益(yì )州(zhōu )德(dé )阳(yáng )县(xiàn )善(shàn )寂(jì )寺(sì )碑(bēi )》:“握(wò )仁(rén )王(wáng )之(zhī )宝(bǎo )镜(jìng ),日(rì )月(yuè )重(zhòng )光(guāng );驱(qū )梵(fàn )帝(dì )之(zhī )金(jīn )轮(lún ),雷(léi )霆(tíng )静(jìng )祲(jìn )。”
明(míng )高(gāo )启(qǐ )《送(sòng )证(zhèng )上(shàng )人(rén )住(zhù )持(chí )道(dào )场(chǎng )》诗(shī ):“袈(jiā )裟(shā )曾(céng )侍(shì )玉(yù )座(zuò )傍(bàng ),万(wàn )众(zhòng )闤(huán )听(tīng )讲(jiǎng )仁(rén )王(wáng )。”
2.《仁(rén )王(wáng )经(jīng )》中(zhōng )所(suǒ )说(shuō )的(de )“仁(rén )王(wáng )”,是(shì )对(duì )印(yìn )度(dù )当(dāng )时(shí )十(shí )六(liù )国(guó )国(guó )王(wáng )的(de )尊(zūn )称(chēng )。
阅读:1228
●仁王(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库