香吹
ok8.org > 词典 > 香吹
香(xiāng )风(fēng )。
唐(táng )骆(luò )宾(bīn )王(wáng )《秋(qiū )日(rì )山(shān )行(háng )简(jiǎn )梁(liáng )大(dà )官(guān )》诗(shī ):“香(xiāng )吹(chuī )分(fèn )岩(yán )桂(guì ),鲜(xiān )云(yún )抱(bào )石(shí )莲(lián )。”
唐(táng )张(zhāng )乔(qiáo )《和(hé )薛(xuē )监(jiān )察(chá )题(tí )兴(xìng )善(shàn )寺(sì )古(gǔ )松(sōng )》:“瘦(shòu )根(gēn )盘(pán )地(dì )远(yuǎn ),香(xiāng )吹(chuī )入(rù )云(yún )清(qīng )。”
宋(sòng )杨(yáng )万(wàn )里(lǐ )《蕙(huì )花(huā )初(chū )开(kāi )》诗(shī ):“西(xī )风(fēng )澹(dàn )无(wú )味(wèi ),微(wēi )度(dù )成(chéng )香(xiāng )吹(chuī )。”
阅读:1174
●香吹(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库