燥刚
ok8.org > 词典 > 燥刚
(燥(zào )刚(gāng ),燥(zào )刚(gāng ))
1.乾(qián )燥(zào )刚(gāng )劲(jìn )。
《尔(ěr )雅(yǎ )·释(shì )地(dì )》“汉(hàn )南(nán )曰(yuē )荆(jīng )州(zhōu )”邢(xíng )昺(bǐng )疏(shū )引(yǐn )汉(hàn )李(lǐ )巡(xún )曰(yuē ):“汉(hàn )南(nán ),其(qí )气(qì )燥(zào )刚(gāng ),禀(bǐng )性(xìng )彊(jiāng )梁(liáng ),故(gù )曰(yuē )荆(jīng )。”
宋(sòng )李(lǐ )觏(gòu )《袁(yuán )州(zhōu )学(xué )记(jì )》:“厥(jué )土(tǔ )燥(zào )刚(gāng ),厥(jué )位(wèi )面(miàn )阳(yáng ),厥(jué )材(cái )孔(kǒng )良(liáng )。”
2.指(zhǐ )燥(zào )烈(liè )乾(qián )热(rè )的(de )药(yào )。
宋(sòng )范(fàn )成(chéng )大(dà )《问(wèn )天(tiān )医(yī )赋(fù )》:“燥(zào )刚(gāng )以(yǐ )发(fā )舒(shū ),酸(suān )苦(kǔ )以(yǐ )涌(yǒng )洩(xiè );杵(chǔ )臼(jiù )无(wú )停(tíng )鸣(míng ),铛(chēng )鼎(dǐng )不(bú )暇(xiá )涤(dí )。”
阅读:975
●燥刚(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库