抽心
ok8.org > 词典 > 抽心
1.谓(wèi )情(qíng )发(fā )于(yú )中(zhōng )。
《后(hòu )汉(hàn )书(shū )·文(wén )苑(yuàn )传(chuán )赞(zàn )》:“情(qíng )志(zhì )既(jì )动(dòng ),篇(piān )辞(cí )为(wéi )贵(guì )。抽(chōu )心(xīn )呈(chéng )貌(mào ),非(fēi )彫(diāo )非(fēi )蔚(wèi )。”
2.发(fā )芽(yá )。
唐(táng )李(lǐ )怀(huái )远(yuǎn )《凤(fèng )阁(gé )南(nán )厅(tīng )槐(huái )树(shù )半(bàn )生(shēng )死(sǐ )》诗(shī ):“庭(tíng )槐(huái )岁(suì )月(yuè )深(shēn ),半(bàn )死(sǐ )尚(shàng )抽(chōu )心(xīn )。”
宋(sòng )梅(méi )尧(yáo )臣(chén )《和(hé )师(shī )直(zhí )早(zǎo )春(chūn )雪(xuě )后(hòu )五(wǔ )垄(lǒng )道(dào )中(zhōng )作(zuò )》:“冻(dòng )草(cǎo )未(wèi )抽(chōu )心(xīn ),松(sōng )枯(kū )犹(yóu )抱(bào )节(jiē )。”
阅读:1317
●抽心(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库