ok8.org > 词典 > 疾视
(疾视,疾视)
1.瞋目怒视。
《晏子春秋·谏上二》:“公怒,色变,抑乎疾视曰:‘向者夫子之教寡人无礼之不可也。寡人出入不起,交举则先饮,礼也?’”
《孟子·梁惠王下》:“夫抚剑疾视,曰:‘彼恶敢当我哉?’此匹夫之勇,敌一人者也。”
赵岐注:“疾视,恶视也。”
宋苏轼《既醉备五福论》:“故既醉者,非徒享是五福而已,必将有以致之;不然,民将盻盻焉,疾视而不能平,又安能独乐乎?”鲁迅《坟·摩罗诗力说》:“﹝裴伦﹞重独立而爱自繇,苟奴隶立其前,必衷悲而疾视,衷悲所以哀其不幸,疾视所以怒其不争。”
2.顾视迅疾貌。
《晏子春秋·谏下十六》:“景公为巨冠长衣以听朝,疾视矜立,日晏不罢。”
《庄子·达生》:“纪渻子为王养斗鸡。十日而问:‘鸡已乎?’曰:‘未也,方虚憍而恃气。’……十日又问,曰:‘未也,犹疾视而盛气。’”成玄英疏:“顾视速疾,意气强盛,心神尚动,故未堪也。”
3.犹言侧目而视。形容又怕又恨的心情。
《孟子·梁惠王下》:“邹与鲁鬨。
穆公问曰:‘吾有司死者三十三人,而民莫之死也。诛之,则不可胜诛;不诛,则疾视其长上之死而不救。如之何则可也?’”清洪颐煖《读书丛录·疾视》:“疾视当是仄视之讹。
《汉书·贾谊传》:‘令天下仄目而视。’师古曰:‘仄,古侧字。’”
阅读:1054
●疾视(简体版)