还师
ok8.org > 词典 > 还师
(还(hái )师(shī ),还(hái )师(shī ))
1.犹(yóu )回(huí )师(shī )。
《孔(kǒng )子(zǐ )家(jiā )语(yǔ )·王(wáng )言(yán )解(jiě )》:“明(míng )王(wáng )之(zhī )道(dào ):其(qí )守(shǒu )也(yě ),则(zé )必(bì )折(shé )冲(chōng )千(qiān )里(lǐ )之(zhī )外(wài );其(qí )征(zhēng )也(yě ),则(zé )必(bì )还(hái )师(shī )衽(rèn )席(xí )之(zhī )上(shàng )。”
汉(hàn )扬(yáng )雄(xióng )《赵(zhào )充(chōng )国(guó )颂(sòng )》:“遂(suí )克(kè )西(xī )戎(róng ),还(hái )师(shī )于(yú )京(jīng )。”
《宋(sòng )史(shǐ )·张(zhāng )浚(xùn )传(chuán )》:“浚(xùn )以(yǐ )盛(shèng )夏(xià )人(rén )疲(pí ),急(jí )召(zhào )李(lǐ )显(xiǎn )忠(zhōng )等(děng )还(hái )师(shī )。”
2.向(xiàng )回(huí )调(diào )动(dòng )的(de )军(jūn )队(duì )。
汉(hàn )班(bān )固(gù )《幽(yōu )通(tōng )赋(fù )》:“发(fā )还(hái )师(shī )以(yǐ )成(chéng )命(mìng )兮(xī ),重(zhòng )醉(zuì )行(háng )而(ér )自(zì )耦(ǒu )。”
唐(táng )柳(liǔ )宗(zōng )元(yuán )《唐(táng )铙(náo )歌(gē )鼓(gǔ )吹(chuī )曲(qǔ )·吐(tǔ )谷(gǔ )浑(hún )》:“登(dēng )高(gāo )望(wàng )还(hái )师(shī ),竟(jìng )野(yě )如(rú )春(chūn )华(huá )。”
阅读:1214
●还师(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库