ok8.org > 词典 > 都坐
亦作“都座”。
1.政事堂。
魏晋时大臣商议政事的地方。
《晋书·孔愉传》:“王导闻而非之,于都坐谓愉曰:‘君言姦吏擅威,暴人肆虐,为患是谁?’”
《北史·文苑传·樊逊》:“祕书监尉瑾移尚书都坐,凡所得别本三千馀卷,五经诸史殆无遗阙。”
《资治通鉴·宋孝武帝大明二年》:“宗爱方用事,威振四海。尝召百官于都坐。”
胡三省注:“魏有都坐大官。
魏之都坐,犹唐之朝堂也。或曰都坐尚书。都坐即唐之政事堂。”
2.借指尚书令等大官。
《北齐书·胡长仁传》:“长仁累迁右僕射及尚书令……省务既繁,簿桉堆积,令史欲谘都座,日有百数。”
《北史》作“都坐”。
阅读:1042
●都坐(简体版)